Chuyên đề:
tháng 6+7/2018
“CÁC CHÚ PHẢI NHỚ CÔNG NHÂN TRẺ TỐT LẮM”
(Nguyễn Đức Thuận)
Trong cuộc đời của mỗi người, có biết bao kỷ niệm vui buồn
sâu sắc.
Nhưng trong tâm hồn chúng tôi chưa bao giờ có những tình cảm
đặc biệt khó tả lạ
lùng như khi gặp Bác Hồ ngày 18-7-1969.
Hôm ấy, chúng tôi dạy sớm, đến trước giờ. Đúng giờ hẹn, Bác
xuất hiện đột
ngột bên cửa phòng khách. Chúng tôi đứng sững, lặng ngắm từ
mái tóc trắng,
chòm râu bạc rung rung trên khuôn mặt hồng hào, bộ quần áo vải
cũ đã bạc màu
đến đôi tất sợi dưới chân và chiếc gậy nhỏ của Bác. Bác tươi
vui thân mật bắt tay
từng người, nhắc chúng tôi ngồi, bảo chúng tôi uống nước.
Nhanh nhẹn, thân mật,
Bác đã gây không khí cởi mở ngay từ phút đầu gặp gỡ. Hơi ấm
trong tay Bác
chuyển nhanh sang người chúng tôi.
Chúng tôi rất mừng thấy Bác vẫn khỏe mạnh. Tâm trí bị hút vào
từng cử
chỉ, lời nói của Bác. Chúng tôi muốn quan sát thật kỹ, ghi nhớ
tất cả. Thấy chúng
tôi ít nói, Bác thân thiết hỏi thăm gia đình từng người rồi
Bác chuyển sang công
việc chung rất tự nhiên. Bác căn dặn nhiều điều, đại ý là:
-Bác đã nhiều lần gặp công đoàn, hôm nay lại gặp các chú. Bác
mong muốn
các chú làm tốt công tác vận động, tổ chức, giáo dục quần
chúng công nhân, viên
chức làm tròn vai trò tiên phong cách mạng trong sự nghiệp chống
Mỹ cứu nước
và xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Bác vừa nói vừa lấy trên bàn làm việc một tập báo đã cắt dán
sẵn, bên cạnh
có chữ của Bác ghi bằng bút chì đỏ. Bác đưa cho chúng tôi xem
và nói tiếp:
-Bác xem báo Lao động có bài viết về chuyện một số công nhân
nào đó mỗi
ngày chỉ làm rất ít giờ. Bác rất đau lòng. Luật Nhà nước quy
định mỗi công nhân,
viên chức phải làm việc 8 giờ. Nếu có người chỉ làm việc ít
giờ thì rõ ràng là
người đó không làm tròn trách nhiệm với Nhà nước, với nhân
dân.
Bác hỏi về tình hình cảng Hải Phòng. Chúng tôi báo cáo:
-Thưa Bác, phần đông anh chị em công nhân ở đây về mặt dũng cảm
bốc
dỡ hàng và đưa hàng vào kho, kể cả lúc địch đánh phá ác liệt
là rất tốt. Nhưng về
phần bảo quản hàng hóa chống hư hỏng, mất mát thì còn có chỗ
chưa tốt. Bác tỏ
vẻ không hài lòng:
-Như thế là các cô, các chú công nhân ở đây cũng có người
chưa thấy hết
trách nhiệm của mình và ý nghĩa việc mình làm. Hàng hóa đó đều
là của giai cấp
công nhân làm ra giúp ta để ta đánh Mỹ xâm lược và xây dựng
kinh tế, cho nên
chúng ta không được phép làm mất mát, hư hỏng. Nếu cứ để như
thế thì một số
hàng viện trợ ấy không sử dụng được vào mục đích đánh Mỹ và
xây dựng kinh tế,
như vậy cũng là không làm tròn nghĩa vụ quốc tế đối với bạn.
Bác hỏi thêm về tình hình giáo dục công nhân. Bác góp ý là
công đoàn làm
công tác giáo dục nhiều nơi còn chung chung, chính trị suông,
chưa biết nắm công
tác chính trị thúc đẩy sản xuất, động viên mọi người làm tròn
trách nhiệm trong
lao động sản xuất. Làm chung chung thì dễ, làm cụ thể phải chịu
khó. Cho nên
công tác giáo dục phải gắn liền với nhiệm vụ cụ thể. Phải
kiên quyết thực hiện đấu
tranh trong nội bộ công nhân, viên chức để gạt bỏ những thói
hư tật xấu của giai
cấp bóc lột cũ còn rớt lại. Tiếp đó, Bác lại đưa cho chúng
tôi xem một bài báo cắt
trong tờ Hà Nội mới ra ngày 16-7-1969, ở mục “ sinh hoạt công
đoàn” nêu vấn đề
“ công đoàn cửa hàng thực phẩm Chợ Hôm thành lập ban kiểm tra
quản lý vật tư
hàng hóa”. Từ bài báo cụ thể ấy, Bác căn dặn chúng tôi: công
nhân phải nâng cao
vai trò làm chủ tập thể, phải mạnh dạn đấu tranh. Lập ban kiểm
tra là đúng, nhưng
ban kiểm tra phải dựa vào quần chúng mà tiến hành công tác.
Giai cấp công nhân
có quyền bầu ra thì cũng có quyền bãi miễn họ, nếu họ không
chịu sửa chữa
khuyết điểm.
Bác vừa nói, vừa cho chúng tôi xem thêm một bài cắt trong báo
Nhân dân
ngày 16-7 viết về công nhân mỏ phê bình một số cửa hàng bách
hóa ở Mạc Khê
phân phối hàng chưa tốt và đoàn xe Cọc 6 làm ăn luộm thuộm,
thiếu vệ sinh. Bác
bảo: Các báo đăng bài của công nhân phê bình thế là tốt. Báo
Lao động nên mở
rộng mục này cho quần chúng phê bình trên báo. Như vậy, vừa bảo
đảm quyền
dân chủ của công nhân, vừa nâng cao tính chiến đấu của tờ
báo. Rồi Bác hỏi sang
đời sống công nhân. Chúng tôi báo cáo:
-Thưa Bác, mặc dù trong hoàn cảnh cả nước có chiến tranh, Nhà
nước vẫn
cố gắng đảm bảo cuộc sống về ăn, mặc, chữa bệnh cho công
nhân. Tuy thế, đời
sống công nhân còn khó khăn. Bác cho rằng, quần chúng rất
thông cảm hoàn cảnh
thiếu hàng, quần chúng chỉ phàn nàn việc phân phối không công
bằng. Vẫn còn
một số cán bộ lạm dụng chức quyền, quan liêu, xa rời quần
chúng, thiếu trách
nhiệm trước quần chúng. Ngay trong công đoàn cũng có cán bộ mắc
thiếu sót trên,
làm cho đời sống quần chúng thêm khó khăn. Một số cán bộ còn
thiếu tinh thần
trách nhiệm, chưa thật sự quan tâm đến đời sống quần chúng.
Vì thế, cán bộ, công
nhân, viên chức, nhất là cán bộ công đoàn, phải ra sức vận động
công nhân, viên
chức cố gắng lao động sản xuất, đi đôi với thực hành tiết kiệm,
cùng nhau vượt
qua khó khăn để chống Mỹ, cứu nước và xây dựng chủ nghĩa xã hội.
Bác nói với
tất cả những tình cảm thân thiết của một người cha lo lắng
cho đời sống của các
con. Chúng tôi vừa thấy ân hận về những thiếu sót của mình, vừa
kính thương
Bác. Bác muốn lo cho tất cả chúng ta sung sướng. Bác đã dạy
chúng tôi bao lần về
những bài học cụ thể ấy. Nhưng chúng tôi chưa hiểu thấu đáo,
chưa quán triệt
trong ý thức, tư tưởng, trong hành động, trong chỉ đạo cụ thể.
Rõ ràng, chúng tôi
còn phải cố gắng rất nhiều để làm tròn trách nhiệm. Mỗi khuyết
điểm Bác nhắc
đến, chúng tôi đều thấy đó là khuyết điểm của chính mình. Mỗi
bài học Bác dạy,
chúng tôi thấy chính là bài học vỡ lòng mà Bác đã dạy chúng
tôi từ lâu nhưng
chúng tôi chưa thấm và làm chưa được tốt. Qua những sự việc cụ
thể trên, Bác đã
nêu lên cho chúng tôi thấy những điều cần phải làm trong thời
gian tới.
Bác nhấn mạnh vai trò của công nhân tham gia quản lý. Công
đoàn cần tập
trung vào việc phát huy mạnh mẽ vai trò làm chủ tập thể của
công nhân, viên chức
trong việc tham gia quản lý xí nghiệp, quản lý kinh tế, quản
lý nhà nước để thực
hiện tốt ba cuộc cách mạng: cách mạng quan hệ sản xuất, cách
mạng khoa học –
kỹ thuật và cách mạng tư tưởng- văn hóa.
Bác cũng chỉ bảo cặn kẽ về vai trò của tổ chức công đoàn. Cán
bộ công
đoàn không những phải giỏi về chính trị mà còn phải thạo về
kinh tế; không thể
lãnh đạo chung chung. Phải biết dựa vào quần chúng, phát huy
sức sáng tạo của
quần chúng, học tập kinh nghiệm của quần chúng tạo điều kiện
cho họ nắm được
những hiểu biết khoa học- kỹ thuật.
Được ngồi bên Bác, nghe Bác căn dặn, chúng tôi đều hiểu là
Bác lo lắng
cho công nhân và tổ chức công đoàn rất nhiều. Chúng tôi thầm
nghĩ xin cố gắng
làm tốt lời Bác dạy để Bác vui lòng. Bác cười và nói tiếp:
Các chú phải nhớ công
nhân trẻ tốt lắm. Họ nghe và làm theo Đảng, công đoàn và đoàn
thanh niên.
Nhưng chúng ta phải tôn trọng họ, tin tưởng vào họ, thông qua
những việc làm cụ
thể mà giáo dục, bồi dưỡng họ về phẩm chất, đạo đức cách mạng,
về chủ nghĩa
anh hùng cách mạng của giai cấp công nhân. Bồi dưỡng văn hóa,
khoa học- kỹ
thuật và kiến thức quản lý xí nghiệp cho họ, tạo điều kiện
cho họ phát huy vai trò
làm chủ xí nghiệp là yếu tố quan trọng để đẩy mạnh cách mạng
kỹ thuật. Làm cho
họ vừa “hồng” vừa “Chuyên”. Đó là nhiệm vụ trước mắt và cả
lâu dài nữa. Trước
khi kết thúc, Bác lại nhấn mạnh:
Các chú nhớ là phải làm cho cán bộ thật đoàn kết nhất trí,
không xa rời
quần chúng. Phải thấy trách nhiệm vì lợi ích giai cấp, vì lợi
ích cách mạng mà làm,
chứ không phải vì cá nhân. Phải làm đúng lời dạy của Lenin vĩ
đại: Giữ gìn sự
thống nhất của Đảng như con ngươi của mắt. Phải hết lòng tôn
trọng tập thể, phát
huy dân chủ nội bộ.
BT-ST