Bạn đọc bình luận:
|
Cuộc đời là thế đấy các bạn, nếu chúng ta tham lam thì chúng ta sẽ không cảm thấy sự hạnh phúc khi được chia sẻ, không nhìn thấy được hạnh phúc của người mà chúng ta chia sẻ, .... Các bạn hãy chia sẻ thì các bạn sẽ nhận được rất nhiều thứ. Các bạn cứ thử đi các bạn sẽ thấy tôi nói có đúng không nhé.
( 21/09/2006 Phương Châu )
|
Nhà sư đã nhận được hình phạt đích đáng cho riêng mình, nhưng còn những người khác? Họ không được ăn táo, không hề được hưởng bất kỳ lợi lộc gì, có khi còn bị nhà sư kia "Giận cá chém thớt", ông ta cũng không biết là mình đã bị lừa, tức là không biết sai để sửa chữa. Có phải chúng ta vẫn giữ cho mình rất nhiều thứ không?
( 03/10/2006 Minh Tuyết )
|
Tui thấy câu chuyện này chẳng có gì đặc sắc cả, ban đầu, hai tên nông dân muốn dạy cho ông sư tham lam một bài học bằng cách gạt ông sư lấy hết táo, theo tui đó không phải là cách dạy cho ông ta bài học mà cũng giống với việc lừa gạt của người ta thôi, ông sư liệu có tỉnh ngộ không hay sau này sẽ còn keo hơn trước vì đã bị gạt một lần. Việc làm của hai tên nông dân chẳng giải quyết được gì, nếu muốn dạy ông ta bài học thì hãy thuyết giảng cho ông ta biết thế nào là sẻ chia, là phóng khoáng... bài học về sự tham lam ở câu chuyện này chỉ nhắc nhở ta đừng nên tham mà sẽ có ngày giống như vậy, chứ không chỉ rõ cho những ai đang tham phải biết mình đang suy nghĩa sai.. Cho nên, theo tui, chuyện dở òm...
( 07/10/2006 arguyx )
|
đúng rồii đó
( 01/12/2006 phong )
|
Mình nghĩ chưa chắc đã là tham thì thâm đâu.
( 07/01/2007 mai loan )
|
Cái này gọi là tham thì thâm đó bạn. Ngay cả mình là người ích kỉ và tham lam nhất nhà nhưng chưa tệ hại = ông sư kia. Mà này, làmsao bạn post truyện được vậy?. Nói thật: taị sao sư mà lại vì thịt hươu &
thịt gà là sao?
( 27/04/2007 Bi )
|
Tôi thấy câu chuyện có nội dung hơi vô lý: hai bác nông dân muốn dạy cho ông sư một bài học thì phải làm thế nào cho ông ta hiểu là mình ích kỉ mà sửa chữa; chứ không phải là lấy táo của ông ta trong khi đến chính ông ta cũng không biết mình bị lừa. Và có thể chính hai bác nông dân này lại làm cho ông ta keo kiệt hơn cũng nên.
( 10/06/2007 Tiểu Mi )
|
Thật là đáng thương cho một kẻ tham lam, cũng cần phải nói tới trí thông minh của 2 người nông dân, đã cho hắn ta mộy vố thật là đau..........!Đúng là:"VỎ QUÝT DẦY CÓ MÓNG TAY NHỌN"
( 11/10/2007 ĐINH MINH ĐỘ )
|
Bi chừ mình nói với 2 bạn Arguyx & bạn Phong là bài này rất hay, rất có ý nghĩa, 2 bạn suy nghĩ đi có đúng không, suy nghĩ rồi thừa nhận nó là rất hay. Chắc chắn 2 bạn nghĩ rằng tôi là thằng gàn, truyện dở như thế mà cho là hay à. Bạn nói đúng, truyện này thật dở òm là theo suy nghĩ của 2 bạn thôi. Bài này nói cho ta biết rằng con người ai cũng tham lam cả, luôn luôn cho rằng mình đúng, muốn thuyết giáo gì đi nữa, họ cũng không nghe đâu, cũng như 2 bạn thôi... và có thể cả tôi nữa. Do đó để đánh đổ cái lòng tham lam đó thì bản thân ta phải đấu tranh với cái bản ngã chết tiệt ấy đi, để đi đến cái chung nhất là vị tha, cho không thôi ko cần nhận lại, nếu ai ai cũng có lòng vị tha thì thế giới này đã ra hòa bình rồi, phải không bạn. Hãy suy nghĩ cho kỹ đi rồi tỏ ra rộng lượng vị tha với mọi người nhé, lúc đó bạn sẽ nhận được nhiều táo lắm đó.
( 13/11/2007 aithuongainhonguoidung )
|
Đúng là tham thì thâm, đáng đời những kẻ tham lam.
( 14/02/2008 hanh )
|
Đúng là tham thì thâm thôi!
( 01/03/2008 Linh_111 )
|
Ông sư bị lừa đau thật.Nhưng truyện có hàm ý chê bai việc đi tu mà còn ăn mặn,còn ham quyền lực,tham vọng hơn là nói về cái dốt của sự tham lam.
( 05/03/2008 QDDreamMaker )
|
Hihihi! Tiếu quá, đúng đó, ham làm quá rồi sẽ mất tất cả.
( 30/03/2008 jully nguyen~ )
|
Tại sao mọi người ko nghĩ sâu và xa hơn một chút nhỉ? Sao cứ phải đi phân tích nhân vật và "nghĩa đen" của câu chuyện mà quên mất nó muốn nói gì??? Lặt vặt và tủn mủn quá!!!
( 05/04/2008 deepthinking )
|
Đúng là mọt bài học đáng đời cho những kẻ tham lam, ích kỉ.
( 23/04/2008 kimchung )
|
Sau khi đọc bài này, cảm giác của tôi tự nhiên cũng thấy mệt theo vị sư kia, vì hình như là tôi đã đọc một cách quá chăm chú. Đã là truyện ngụ ngôn thì thường nhầm mục đích chăm biếm là chủ yếu. Vì vậy tôi cho rằng truyện đã đề cập được nội dung và bài học kinh nghiệm cho kẻ tham lam, bần tiện. Ta cung không nên nghĩ rằng truyện không làm cho vị sư kia thức tỉnh mà sữa chữa tính cách. Truyện ngụ ngôn khi đọc xong là ta thấy ngay được kết quả mà kẻ bị châm biếm gánh chịu. Đó chính là ông ta đã bị đau đớn về thể xác khi bị hai người nông dân nọ giành giật một trận"tơi bời hoa lá"
( 02/05/2008 linh trúc )
|
Hai người nông dân đối xử như vậy với thầy tu thì liệu có phải là người tốt không? Tôi không có ý kiến riêng, mỗi người tự suy nghĩ cho bản thân nha!
( 22/05/2008 Phương )
|
Đây mới là bình luận chính xác nhất:
câu chuyện không hay vì không dạy cho nhà sư thấy được sự tham lam, ích kỉ của mình, mà chỉ là sự phê phán không đắc đạo của nhà dư kia mà thôi.
( 25/05/2008 XMEN )
|
Câu chuyện cũng hay thật, nhưng kết thúc không hay tí nào, vì cuối cùng chỉ là là dối nhau thôi, nếu tôi là nhà sư, tôi sẽ tìm cách để chơi lại hai ông này một vố, các bạn không nên đắc ý vui mừng khi thấy kẻ ác bị trừng phạt mà phải thương cho những con người như vậy và cách tốt nhất là phải làm cho họ thấy được sự tham lam là không tốt và nó sẽ có một kết quả xấu đối với mình và mọi người. phải không các bạn, heeeeee
( 04/06/2008 rất ngu )
|
Hai người nông dân đã dạy cho nhà sư kia một bài học "theo cốt truyện" !
Còn bản thân 2 người nông dân kia thì chẳng học được một bài học nào cả (!?)
Dù người ta có thế nào đi nữa thì đó cũng là bản ngã của người ta, chúng ta nếu có cái quyền nào đó thì cũng chỉ nên từ đó rút ra bài học cho bản thân mình để ngày một sống tốt hơn ! Chứ chúng ta làm gì có cái quyền đi lừa lộc người khác như vậy, rồi còn cười vào sự đau khổ của người khác như thế "kết cục của nhà sư ở cuối câu chuyện" !
( 08/09/2008 Nguyễn Văn Cường )
|
Tôi đã đọc qua một số ý kiến đóng góp của các bạn, nhìn chung ai góp ý cũng có cái lý riêng tư của mỗi người cả. Nhưng những ý kiến đó không mang lại lợi ích thiết thực. Vì sao vậy? bởi vì cái thực tại luôn là cái chân lý đang vận hành, đang diễn tiến trong từng khoảnh khắc. Tại sao quý vị không nhìn ngắm thực tại đó một cách rõ ràng đi, mà sao lại đi bàn luận, góp ý những vấn đề xa xôi, mơ hồ, huyễn hoá như vậy làm chi cho mất thời gian. Chuyện của vị sư như thế nào thì ai cũng rõ rồi, tóm lai là do si mê, không sáng suốt cho nên mới có những hành động không phù hợp với người xuất gia thôi. Quý vị lưu ý cho môt điểm là: "Trong Phât giáo không bao giờ có chuyên cấm ăn mặn hay bắt buột phải ăn chay. Nói như thế bởi vì tu không phải để mà ăn, ngược lại ăn để mà tu. Ăn mặn miễn là mỗi cá nhân không giết không thấy, không nghi thi cho dù thứ gì được thí chủ cúng dường đều dùng được cả. Chúc quý vị hiểu ra vấn đề."
( 09/09/2008 D.An )
|
Đây là một chuyện hay!
( 12/10/2008 Đọc Gỉa )
|
Nếu biết chia sẻ bạn sẽ là người hạnh phúc nhât và ngược lại nếu quá ích kỉ bạn sẽ trở thành sự khinh biệt của mọi người.
( 29/10/2008 tieudolphin )
|
Nhờ cây táo người ta biết bản tính của nhà sư và nhờ thịt của một con hươu người ta biết trí tuệ của TRỊ TRÌ, đáng tiếc thay cho một ngôi chùa
( 30/10/2008 trần thị thu thuỳ )
|
Tôi cũng nhận thấy ý kiến của mọi nguời thì ai cũng có ý đúng, theo tôi nhà sư cũng đã nhận đuợc bài học quý giá ròi. Nhưng còn 2 nguời nông dân kia hành động nhu vậy là không tôt không đáng khen, nhưng không có cái gì là hoàn hảo cả, câu truyện kết thúc cũng đầy ý nghĩa theo huớng tích cực rồi.
( 30/10/2008 huy )
|
Mình chẳng biết là câu chuyện có hay hay không nữa. Đọc xong tự nhiên thấy thoải mái dễ chịu hẳn lên.
( 12/11/2008 la )
|
Đúng là tham thì thâm.
( 12/11/2008 ngoc )
|
Mình đồng ý với ý kiến truyện này chẳng có gì hay cả, chán quá, hai người nông dân đúng ra cũng chỉ là hai tên lừa gạt mà thôi, gạt lấy táo của nhà sư cho hả giận mà chả giải quyết được chuyện gì, chỉ lảm cho nhà sư thêm keo kiệt mà thôi.
( 17/11/2008 hùynh tấn đức )
|
Câu chuyện này hình như chỉ cho chúng ta thấy rằng vỏ quýt DÀY CÓ MÓNG TAY NHỌN THUI THÌ PHẢI, vì kết thúc câu chuyện vị sư kia cũng không nhận ra rằng vi mình tham lam nên mới như vậy, ông cũng chẳng rút ra được bài học gì cho bản thân mình để sửa chủa. Liệu sau chuyện đó ông có bớt tham hơn không? hay là ông càng tham hơn nửa và không bao giờ bị lừa kiểu như vậy nữa, liệu có còn ai sẻ được ăn táo trên cây táo đó không!
( 09/01/2009 thanhluan )
|
Tớ cho rằng câu chuyên đúng là có tính châm biếm đả kích thói tham lam nhưng suy cho cùng 2 người nông dân hành đông như thế cũng chỉ để thoả mãn cái tôi muốn trả thù chứ không giúp nhà sư nhận ra điều j` từ đó ko thay đổi được con người nhà sư. Mặt khác xét về mặt lợi ích của 2 người nông dân, thì số táo thu được ko đáng với công sức bỏ ra.
Câu chuyện chỉ mang tính giải trí chứ chưa phải là truyên ngụ ngôn.
( 28/03/2009 Kogaruzen )
|
Gởi bài bình luận của bạn
|